Letters to myself

[27th letter] Bức thư thứ 27.

I didn’t expect life to have so many different realities. We normally live innocently, still naively believing what we see every day – leaves ringing on branches, clouds flying in the sun, crashing sounds in my ears, images that catch our eyes – is the life we ​​know and love.

Turns out it was just the stage under colored lights. Behind the scenes is another reality that we never expected. It turns out that the more we get older, the more confused we realize that life is more complicated than we thought. It was full of blind spots. At first, life is still as clear as a marble in the sun, but then the more it rolls along with the fate, the more the childhood marble is scratched, and opaque every day …


“Tôi không ngờ cuộc sống có quá nhiều hiện thực khác nhau đến thế. Bình thường chúng ta vẫn hồn nhiên sống, vẫn ngây thơ tin rằng những gì chúng ta nhìn thấy mỗi ngày – lá reo trên cành, mây bay trong nắng, tiếng lao xao vọng vào tai ta, những hình ảnh đập vào mắt ta – chính là cuộc sống mà ta nhận biết và yêu thương.

Hóa ra đó chỉ là sân khấu dưới ánh đèn màu. Phía sau hậu trường đang tồn tại một hiện thực khác mà ta không bao giờ ngờ tới. Hóa ra càng lớn lên, ta càng hoang mang nhận ra cuộc sống phức tạp hơn ta tưởng. Nó đầy rẫy những điểm mù. Có lẽ thoạt đầu cuộc sống vẫn trong veo như viên bi ve dưới ánh mặt trời, nhưng rồi càng lăn theo vòng quay số phận, viên bi tuổi thơ càng xây xát, trầy trụa để rồi mờ đục qua từng ngày…”

Trích Ngày xưa có một chuyện tình – Nguyễn Nhật Ánh.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s