Letters to myself

[33rd letter] Bức thư thứ 33

“Đừng để khi tia nắng ngoài kia đã lên, mà con tim vẫn còn băng lạnh. Đừng để khi cơn mưa kia đã tạnh, mà những giọt lệ trên mi mắt vẫn còn tuôn rơi. Thời gian làm tuổi trẻ đi qua nhanh lắm, không gì là mãi mãi, nên hãy sống hết mình để không nuối tiếc những gì chỉ còn lại trong quá khứ mà thôi”.

Trích cuốn: Nếu biết trăm năm là hữu hạn – Phạm Lữ Ân


“Don’t let when the sun’s rays are out there, your heart is still cold. Don’t let the rain stop, but the tears on your eyelids still fall. Time makes youth go by very quickly, nothing is forever, so live to the fullest so as not to regret what is left in the past.”

– The end –

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s