Vài ngày trước, trong lúc lướt Facebook, mình nghe được bài Quê Hương do Nghệ Sĩ Trần Mạnh Tuấn thổi Saxaphone ở bệnh viên dã chiến trong 1 đêm Sài Gòn đang chiến đấu với dịch bệnh. Mình đã không kìm được nước mắt, giống như bao nhiêu nỗi buồn theo bài hát mà tuôn ra vậy.
Bài hát Quê Hương, được nhạc sĩ Giáp Văn Thạch được phổ nhạc từ bài thơ “Bài học đầu cho con” của nhà thơ Đỗ Trung Quân vào đầu thập niên 1990.
Bài thơ này, nhà thơ Đỗ Trung Quân viết tặng cho con gái 1 tuổi của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Nào đâu ngờ, bài thơ đã mang một thông điệp, một nỗi nhớ quê hương cho tất cả mọi người.
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một Mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Và thế là sáng nay, mình đã đàn và hát bài này. Trước khi quay được clip tử tế, thì mình cũng mít ướt một lúc. Tự dưng bao cảm xúc về tuổi thơ ùa về. Những ký ức tuổi thơ gắn liền với ông bà nội ngoại, với những trưa hè oi ả, những trận mưa, những cơn gió mùa, những trận đòn, cũng như những niềm vui cứ ùa về.
Con gái mà bị đánh đòn thì chắc là nghịch lắm đó!
LikeLiked by 1 person